Yêu Thần Lục

Chương 87: Cổ loa trần gia!





Thế nhưng là để nói mười sáu mười bảy tuổi có thể đưa một môn Nhất Giai Thượng Phẩm Yêu Kỹ kiếm pháp tu luyện đến viên mãn chi cảnh, lại là không có ai, tại Mân Việt Quận hay toàn bộ Lạc Việt Vương Quốc, mười sáu mười bảy tuổi đem một môn Nhất Giai Hạ Phẩm Yêu Kỹ tu hành đến viên mãn hắn gặp qua rồi. Nhưng hắn còn chưa thấy người nào dùng mười sáu tuổi chi linh có thể đem một môn Nhất Giai Thượng Phẩm Yêu Kỹ tu hành đến viên mãn cả.

Ngộ tính cũng như thiên phú của tên thiếu niên này về mặt lĩnh ngộ Yêu Kỹ, đúng thật sự là quá mức yêu nghiệt, có thể nhận một người như thế làm đệ tử, đây là phúc phận của Hàn Hóa Trung hắn, chỉ là đáng tiếc, hắn là không có cái cơ hội kia.

“Hàn Quản Sự nha! Ngươi muốn chưa chắc gì người ta đã chấp nhận làm đệ tử của ngươi đâu a!” Lưu Tố Hiền đi đến bên cạnh, ánh mắt có chút dõi theo thân ảnh của Trần Vân Thanh, mỉm cười đối với lại Hàn Hóa Trung lên tiếng nói.

“Tiểu thư nói chí phải!” Hàn Hóa Trung ngẩn người, nghĩ đến cái gì, liền là cung kính gật đầu nhận đồng ý kiến của Lưu Tố Hiền.

Tên tiểu tử vừa rồi thiên phú về Yêu Kỹ cực cao, ngàn người chưa chắc gì đã có một, như để các vị Yêu Sư tiền bối kia biết được, chắc chắn sẽ dùng mọi cách nhận tên tiểu tử này vào làm môn hạ.

So với lại những đại Yêu Sư cường giả kia, lấy hắn chỉ một cái Yêu Sĩ nho nhỏ, đúng là không có đáng là gì, đúng như vị tiểu thư này nói, hắn đúng là không có tư cách làm sư phụ của người ta.


“Đi điều tra một chút xem tên tiểu tử này có cái gì lai lịch!” Lưu Tố Hiền nhìn thấy Trần Vân Thanh đã rời đi khá xa, cũng là thu hồi lại ánh mắt, đối với lại Hàn Hóa Trung này lên tiếng ra lệnh nói.

“Điều tra tên tiểu tử này?..Tiểu thư.. Không phải ngài...?” Hàn Hóa Trung kinh dị nhìn Lưu Tố Hiền này một chút.

Đến hiện tại hắn cũng là không biết thân biết phận chân chính của Lưu Tố Hiền, khi cô ta đến đây, hắn chỉ nhận nhiệm vụ là nghe theo mệnh lệnh của cô gái này vô điều kiện mà thôi, nhưng hắn suy đoán, Lưu Tố Hiền này thân phận chân chính rất là to lớn, chí ít là lớn hơn đại nhân vật quản sự Thiên Binh Các tại Mân Việt Quận rất nhiều.

Hắn trong một lần tình cờ nghe đến phong thanh, vị quản sự kia gặp Lưu Tố Hiền cũng là cung cung kính kính, không giám đắc tội.

Một đại nhân vật như Lưu Tố Hiền thế này, lại đi chú ý đến một cái Yêu Giả tu sĩ, dù tên Yêu Giả kia có chút môn đạo, nhưng là so với lại thân phận của Lưu Tố Hiền là kém quá xa.

Tại một cái thế giới đề cao môn đăng hộ đối cùng lễ nghi hà khắc như Nam Hoang Chi Địa nơi đây, hai người nếu như yêu nhau, chú định là sẽ không có cái gì kết quả tốt đẹp.

“Hàn quản sự! Ngài nghĩ đi đâu vậy! Ta chỉ là nhìn thấy y là một cái nhân tài hiếm thấy, nên mới có ý định chiêu vào Thiên Binh Các để mà bồi dưỡng thôi!” Lưu Tố Hiền nghe đến lời nói tràn đầy ngụ ý kia của Hàn Hóa Trung, hai gò má liền là đỏ gay, như hai quả đào chín một dạng, thần thái trông hết sức là diễm lệ.

Đúng thật sự nàng là có chút thưởng thức tên tiểu tử kia, với định lực cao thâm cùng với lại thiên phú về Yêu Kỹ có chút yêu nghiệt, sau này liền có thể làm nên việc lớn, trợ giúp cho nàng cùng thế lực phía sau vô cùng nhiều, đây là một cái đầu tư rất có lãi tình huống.

Còn nói nàng yêu cái tên tiểu tử này, như thế thì thôi đi? Lưu Tố Hiền nàng là thiên chi kiêu nữ, có thể lọt được vào mắt xanh của nàng, cũng là anh hùng cái thế, trấn áp một phương, thực lực còn là phải cường đại hơn nàng vô số lần. Như cái tên tiểu tử thúi này, còn là kém xa lắm, một phần hy vọng về phu quân tương lai của nàng tên này cũng khó có thể đáp ứng, nên chuyện này là không thể nào đâu.

“Tiểu thư! Ngài nghĩ như vậy thì ta an tâm!”

Hàn Hóa Trung vuốt nhẹ chòm râu của mình, mỉm cười đối với lại Lưu Tố Hiền khen ngợi, dễ nhận thấy hắn đối với lại câu trả lời vừa rồi của Lưu Tố Hiền rất là vừa lòng.

Ngoài nghe theo mệnh lệnh của Lưu Tố Hiền ra, vị quản sự đại nhân kia còn căn dặn hắn, không được để cho Lưu Tố Hiền động lòng với lại bất kỳ một người nào tại Chấn Nam Thành nơi đây. Một khi phát hiện, liền là đem nhân vật kia diệt sát không còn, nếu không làm được, liền là truyền tin cho ông ta đến xử lý. Vốn hắn là xem, như Lưu Tố Hiền động lòng với lại tên tiểu tử kia, liền là âm thầm đem tên kia diệt đi, giờ đây xem ra, chuyện này không cần hắn phải phí công nữa rồi.

“Tiểu thư! Ta vừa nhận được tin tức, nói là vị kia Trần tam công tử muốn đến nơi này Chấn Nam Thành thêm một lần nữa, mục tiêu của y là tiểu thư ngài đây!” Bỏ qua Trần Vân Thanh kia một chuyện, Hàn Hóa Trung cung kính hội báo với lại Lưu Tố Hiền tin tức mà hắn vừa nhận được không lâu.


“Trần tam công tử? Tên này thật là không có biết điều!” Lưu Tố Hiền sau khi nghe được tin tức này, hai hàng lông mày lá liễu khẽ nhíu lại, thần sắc rất là không vui.

Trần tam công tử trong lời nói của Hàn Hóa Trung vừa rồi tên là Trần Hoành Hải, Yêu Sĩ cửu trọng hậu kỳ tu vi, một chân bước vào Yêu Sư chi cảnh, thực lực cao hơn Lưu Tố Hiền nàng một chút.

Với tu vi kia của Trần Hoành Hải, đặt tại một nơi như Chấn Nam Thành này, có thể là cao thủ số một số hai. Nếu ở tại Mân Việt Quận Thành có thể xem là một cái thiên tài nho nhỏ, nhưng đặt tại Cổ Loa Thành bên kia, y chỉ là một cái phế vật, nhất là tại một cái gia tộc danh giá như Trần gia.

Như chỉ là dựa vào tu vi của Trần Hoành Hải không, nàng Lưu Tố Hiền đây cũng không có kiên kỵ gì nhiều, cái khó tại đây chính là tên này còn có một cái thân phận khác, đó là con cháu trực hệ Trần gia tại Cổ Loa Thành.

Trần gia này không phải là một cái tiểu thế lực Trần Phủ tại Chấn Nam Thành nơi đây, mà là một cái đại thế lực chân chính của Lạc Việt Vương Quốc, một trong ba đại trụ cột của Lạc Việt Vương Quốc, mỗi lời nói cùng hành động của Trần gia đều có thể ảnh hưởng đến hàng tỷ người đang sinh sống cũng như tu hành tại Lạc Việt Vương Quốc, nói Trần gia là một cái quái vật khổng lồ cũng không sai.

Còn cái này Trần Hoành Hải, chính là con thứ ba của gia chủ đương nhiệm Trần gia, quyền thế kinh thiên. Thế lực thao thiên.

Còn về nguyên nhân tên Trần Hoành Hải này đến tìm nàng đây, tất cả cũng không ngoại lệ đều là vì nhan sắc của nàng cả.

Mấy tháng về trước, tên này đi đến nơi đây Chấn Nam Thành, ghé qua gặp được nàng, liền là si mê như người mất hồn, còn làm ra một ít thủ đoạn không quang minh chính đại với nàng, mục đích chính phải lấy Lưu Tố Hiền nàng cho bằng được.

Sau khi dùng một ít thủ đoạn, nàng mới có thể tống tên này ra khỏi Chấn Nam Thành, không nghĩ đến tên này tà tâm bất diệt, vẫn là là bám theo nàng không buông tha, thật sự là quá phiền toái.

“Tiểu thư! Tên này đúng là không có biết điều!” Hàn Hóa Trung nhìn đến Lưu Tố Hiền giận dữ, cũng là cười bồi lên tiếng nịnh bợ.

Trần Hoành Hải tên này khác hẳn với lại mấy tên đeo bám Lưu tiểu thư tại Chấn Nam Thành nơi đây, thân phận địa vị của người này cao đến dọa người.

Hàn Hóa Trung hắn tại Lạc Việt Vương Quốc này lâu rồi nên hắn biết, chỉ cần Trần Hoành Hải khẽ ho một cái, Thiên Binh Các nơi này sẽ tan thành mây khói.


Mặc dù là thế, nhưng vị Lưu tiểu thư này lại không có đặt Trần Hoành Hải vào trong mắt, hắn đây cũng không hiểu Lưu tiểu thư này lấy đâu ra tự tin để từ chối Trần Hoành Hải.

Nhưng mà hắn vẫn chỉ có thể đứng tại Lưu tiểu thư vị này một bên, là người của Thiên Binh Các, cấp trên mệnh lệnh như thế nào, hắn liền làm như thế, ngoài ra những chuyện khác hắn không cần quan tâm.

Biết đâu chừng Lưu tiểu thư này thân phận chân chính không kém Trần Hoành Hải, thậm chí cao hơn, khi đó hắn thật sự không cần phải sợ Trần Hoành Hải tên này nữa thì phải.

***

Hướng Bắc Chấn Nam Thành! Lạc Hoàng Miếu.

Lạc Hoàng Miếu!

Tên nhự ý nghĩa, đây là ngôi miếu thờ phụng Lạc Hoàng Bệ Hạ, đây là Thái Tổ của Lạc Việt Vương Quốc, người chỉ bỏ ra mười mấy năm thời gian ngắn ngủi là đã có thể đem nơi này Nam Hoang Chi Địa thống nhất, cũng là thời kỳ thống nhất từng diễn ra tại Nam Hoang Chi Địa này trong suốt hàng chục vạn năm phân cách.

Tuy là ngay sau đó không lâu, Lạc Hoàng Bệ Hạ không hiểu nguyên nhân biến mất, Lạc Việt Hòang Triều do ngài ấy lập ra không lâu sau đó cũng đã lụi tàn. Nhưng là đối với lại người của Lạc Việt Vương Quốc hiện tại mà nói, Lạc Hoàng mãi mãi là vị thần của tất cả người dân mọi người.







Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.