Yêu Thần Thái Cổ Hắc Long

Chương 125



Chương 125

Chân nguyên Mạnh Thuận Phong vừa bùng nổ, dáng người hắn ta cũng trở nên tràn ngập khí thế tựa như có mây gió góp sức, trông cực kỳ kinh người như sức mạnh ngàn quân.

Trái lại, Cơ Trọng Dương vẫn đứng lù lù tại chỗ, sau đó trong cơ thể hắn bỗng phát ra từng tiếng nổ đùng đùng, cả người tản ra một luồng sáng đỏ như thủy triều đỏ vừa nóng rực, vừa mãnh liệt.

“Ta có một quyền, có thể đánh cả thiên hạ!”

“A!”

Cơ Trọng Dương gầm lên y như một con sư tử chợt bừng giấc, khí huyết và chân nguyên đồng loạt bùng nổ, ngưng tụ vào một quyền, giống như một viên thiên thạch nóng bỏng đấm thẳng về phía Mạnh Thuận Phong.

“Ầm!”

“Ầm!”

Ngay sau đó, chỉ thấy một bóng người màu xanh bay ngược ra sau rồi ngã xuống ven sân đấu, miệng mũi trào máu, mềm oặt tại chỗ.

“Toàn làm ba trò mèo!”, Cơ Trọng Dương liếc ven sân đấu, trong mắt tràn ngập sự bá đạo.

“Xích Huyết Bá Thể, không ngờ lại là Xích Huyết Bá Thể. Lẽ nào… lẽ nào…”

Giờ phút này, trên đài cao, Tiêu Nhược Cuồng – sứ giả của Đấu Chiến Thần Tông bỗng lộ ra vẻ mặt hết sức kích động, cơ bắp cả người chợt căng lên.

Các sứ giả khác thấy vậy, đương nhiên cũng biết được là chuyện gì.

“Xem ra, lời trăng trối trước khi chết của Thái thượng trưởng lão quả nhiên là thâm ảo. Ban nãy có Tiên Thiên Kiếm Cốt chắc chắn là về Lăng Thiên Kiếm Tông. Giờ lại xuất hiện Xích Huyết Bá Thể, cái thể chất có thể xưng vương xưng bá trong cùng cảnh giới thế này đương nhiên sẽ thuộc về ‘con rồng Hàn Giang’ của Đấu Chiến Thần Tông”.

“Vậy ‘con rồng Hàn Giang’ của Tuyết Nguyệt Thần Cung của ta sẽ là ai đây?”, Lâu Thính Tuyết thầm nghĩ, tiếp tục nhìn về phía dưới, chẳng ai biết đằng sau lớp mặt nạ bằng bạc ấy đang che giấu vẻ mặt gì.

Từ trước đến giờ, Tuyết Nguyệt Thần Cung chỉ nhận nữ đệ tử.

“Cơ Trọng Dương của Cơ gia, thắng!”

Tuy thành chủ Mạnh Nam Thiên không muốn nhìn thấy cảnh đó, nhưng lúc này không phải hắn ta muốn mà được.

Lúc này, toàn bộ thành Hàn Giang đều ghi nhớ cái tên “Cơ Trọng Dương”.

Phải công nhận rằng Cơ gia giấu giếm kỹ thật!

Những cuộc chiến tiếp theo cũng không có người nào xuất chúng, đa số đều là một số đệ tử bình thường trong năm gia tộc lớn đánh nhau. Bọn họ tham gia cuộc tuyển chọn lần này chỉ là vì rèn luyện.

Đơn giản chỉ là những người có tu vi sàn sàn như nhau đánh nửa ngày cũng chưa phân thắng bại, cuối cùng hai bên cùng bị thương nặng hoặc hai bên có thực lực cách xa, vừa gặp đã nhận thua, sợ bước lên vết xe đổ của Mục Hàn Vân.

“Trận chiến tiếp theo, Mục Thiên Dao của phủ thành chủ gặp Mạc Trường Ca của Huyết Sát Môn!”

Khi Mạnh Nam Thiên đọc lên cái tên Mục Thiên Dao thì ánh mắt chợt sáng lên, còn liếc nhìn Mục gia.

“Mục Thiên Dao, phủ thành chủ?”

“Chuyện này là sao? Không phải Mục Thiên Dao là cháu gái của đại trưởng lão Mục gia hả? Mục gia kiêu ngạo lắm mà, sao lại có thể trở thành người của phủ thành chủ? Hay là đọc sai rồi?”

Có người nghe thấy vậy bèn lộ ra vẻ khó hiểu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.