Yêu Thần Thái Cổ Hắc Long

Chương 176



Chương 176

Quả nhiên, ai nghe câu này cũng cứng họng.

Thật vậy, trong mắt họ, mặc dù Mục Long không phải “con rồng Hàn Giang” nhưng không thể không thừa nhận rằng nhờ hắn họ mới có được Cửu Khiếu Hóa Long Đan.

“Theo cái nhìn của ta, Mục Long đã tới rồi thì giữ hắn lại đi, cho làm đệ tử ngoại môn thông thường thôi là được. Long tộc có hỏi đến thì chúng ta nói là không biết chuyện này, thế là không sao rồi”, đúng lúc này, ông lão tiên phong đạo cốt trong góc hất phất trần đang cầm lên, chậm rãi cất lời.

Ai nghe xong cũng mắt sáng ngời, khen ngợi: “Cách của Bảo Vương hay thật”.

Trong Tiêu Dao Thần Tông có ba vương điện lớn được trấn giữ bởi ba Vương giả Nguyên thần, trong đó điện Pháp Vương do Hộ Giáo đại Pháp Vương đứng đầu, còn lại là điện Đan Vương và điện Bảo Vương.

Ông lão tiên phong đạo cốt, cầm phất trần này chính là Bảo Vương – một trong ba vương.

Nhưng Pháp Vương Nguyên Vô Thiên nghe vậy lại nhíu mày, như vừa nhớ ra điều gì, thái độ ông ta bỗng kiên quyết lạ thường: “Không được, Mục Long bị chính tay thái tử Long tộc Ngạo Tuyệt Thần trục xuất, chuyện này rất quan trọng”.

“Nhưng vì danh dự của tông môn, bổn vương có cách này”, Nguyên Vô Thiên nở nụ cười bí hiểm.

Sau đó, ông ta liếc mắt nhìn Triệu Linh Đan rồi cười khẩy: “Nếu cô tôn sùng Mục Long đến mức cho rằng phàm thể nhỏ nhoi có thể chiến thắng Thanh Mộc Linh Thể thì bổn vương không ngại nhân cơ hội này cho cô thấy sự khác biệt giữa Thanh Mộc Linh Thể và phàm thể”.

“Bổn vương tạm thời cho phép Mục Long trở thành đệ tử ngoại môn nhưng chỉ trong ba tháng, ba tháng sau, hắn phải tỉ thí một trận với đệ tử bổn vương, thua thì đuổi hắn ra khỏi Tiêu Dao Thần Tông. Chắc hẳn thiên hạ không nói gì đâu nhỉ, dù sao Tiêu Dao Thần Tông ta không phải nơi chó mèo gì cũng ở được!”

Lời nói của Nguyên Vô Thiên cực kỳ đanh thép, không cho phép ai bác bỏ. Đây là kết luận luôn rồi chứ nào phải thảo luận.

Nghe vậy, Mục Long thầm cắn răng, vẻ căm hận thoáng qua trong mắt: “Nguyên Vô Thiên này đúng là thâm độc, ông ta muốn mình làm đá kê chân cho Lâm Cảnh Thiên được đà nổi tiếng!”

Sao hắn không biết chứ?

Lâm Cảnh Thiên trở thành đệ tử của Pháp Vương vốn là được trời ưu ái lắm rồi, có thêm một viên Cửu Khiếu Hóa Long Đan thì thực lực sẽ tăng tiến đáng kể, nhất định sẽ tiến vào Ngự Hồn cảnh trong vòng ba tháng.

Lúc trước y đã bị Mục Long đánh bại, Nguyên Vô Thiên làm vậy là có ba mục đích, một là muốn chính tay y đánh bại Mục Long để tiêu diệt tâm ma, không còn băn khoăn, bận lòng điều gì nữa.

Hai, Mục Long đã hạ gục thiên kiêu của ba tông khác và trở thành quán quân buổi tuyển chọn tại thành Hàn Giang, đánh bại hắn, Lâm Cảnh Thiên sẽ thể hiện được thực lực và thiên phú của mình.

Ba là để che miệng thế gian. Dù gì Mục Long cũng vào tông ba tháng mới bị trục xuất, lúc đó Cửu Khiếu Hóa Long Đan đã bị Lâm Cảnh Thiên dùng rồi, ba tông kia sẽ không thể nhân cơ hội truy cứu chuyện đan dược.

“Tính hay thật, tính hay thật, chỉ tiếc Mục Long ta nào phải kẻ cam tâm tình nguyện làm đá kê chân cho người khác, chưa kể đó còn là kẻ bị ta đánh bại!”, Mục Long oán hận lắm chứ, nhưng hắn biết lúc này mình phải nhẫn nhịn vì bản thân chưa đủ mạnh.

Hiển nhiên Triệu Linh Đan cũng nhận ra ý đồ của Hộ Giáo Pháp Vương. Không những thế, nàng ta còn thấy được Hộ Giáo Pháp Vương đang ấp ủ một âm mưu khác, đó là thừa cơ chèn ép gia đình chưởng giáo.

Dù sao chăng nữa Triệu Linh Đan cũng là người đưa Mục Long vào tông môn, và chuyện giành được giải quán quân buổi tuyển chọn cũng đã chứng minh thiên tư bất phàm của hắn. Nếu giữ lại và tập trung đào tạo thì kiểu gì hắn cũng về phe chưởng giáo, ông ta không muốn thấy điều này xảy ra.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.