Yêu Thần Thái Cổ Hắc Long

Chương 198



Chương 198

Đây là ngày đầu tiên hắn đến Tiêu Dao Thần Tông, nhưng những trải nghiệm trong một ngày ngắn ngủi lại làm cho hắn cảm thấy hết sức căm tức.

Đầu tiên là bị cấp cao trong tông môn chèn ép, ngay cả Triệu Linh Đan cũng bị phạt, hắn ngay lập tức trở thành hòn đá kê chân, đồng ý ước hẹn ba tháng.

Sau khi tiến vào ngoại môn, hắn bị tiểu nhân nhớ thương, Giang Thiên Vũ của hội Thiên Vũ lại bảo hắn phải quỳ ba ngày ba đêm để chịu đòn nhận tội?

“Ta vốn định tĩnh tâm tu hành, nhưng các ngươi lại đến trêu chọc ta, vậy thì hôm nay, ta sẽ khiến cho bầu trời ở chốn ngoại môn này phải đổi sắc!”

“Các ngươi cứ việc xông tới đây là được!”, giọng của Mục Long trở nên lạnh lẽo và âm u, cùng lúc đó, huyết mạch Hỗn Thế Ma Viên bị kích động thêm một lần nữa, gặp mạnh càng mạnh, phải chiến đấu thì ắt sẽ điên cuồng.

Ầm!

Thần kích Như Ý có trọng lượng là mười hai vạn chín ngàn sáu trăm cân, nhưng vào giờ phút này, nó bị Mục Long nắm trong tay, múa may quay cuồng.

Hắn giống như đã hoàn toàn bị mê muội, chân nguyên toàn thân dâng lên cuồn cuộn, mãnh liệt, trực tiếp vọt vào giữa đám người.

Leng keng, tiếng va chạm của kim loại vang lên!

Ánh đao, bóng kiếm chập chờn, hòa lẫn với từng tiếng kêu thảm thiết.

Những tên đệ tử này tuy mạnh, trong tay còn có binh khí, nhưng giờ phút này, thứ tiên binh tiên khí trời sinh như thần kích Như Ý trong tay Mục Long lại có một thứ sức mạnh lạ thường.

Dù sao thì bọn họ cũng chỉ là đệ tử ngoại môn, trong tay không có những vật báu giống như kiếm Thực Cốt Băng Viêm, cho nên binh khí của bọn họ, chỉ cần đụng tới thần kích Như Ý, là sẽ gãy.

Kim Bá Thiên biết thực lực của mình không thể so được với bọn họ, nên đã sớm tránh sang một bên, để khỏi làm liên lụy đến Mục Long, mà một mình hắn chiến đấu với hơn sáu mươi người, giống như là cừu lạc vào bầy hổ, nhưng lại không hề rơi vào thế yếu, mặc dù có đôi khi không để ý bị chân nguyên cọ chảy máu, nhưng cũng chỉ là vết thương nhẹ mà thôi.

Trải qua nửa canh giờ chiến đấu kịch liệt, chỉ còn lại một nửa đệ tử của hội có thể chiến đấu tiếp, còn lại đều đã bị Mục Long đánh bị thương.

Kết quả này vẫn là nhờ Mục Long hạ thủ lưu tình, dù sao thì ở bên trong Tiêu Dao Thần Tông, không thể khiến đồng môn tương tàn được, nếu không dựa vào chiến lực của Mục Long, hắn hoàn toàn có thể sử dụng tuyệt kỹ của mình, tới lúc đó, rất nhiều đệ tử sẽ phải nhận lấy kết cục nổ tan xác.

Tuy là như vậy, nhưng trong lòng những tên còn lại cũng bắt đầu xuất hiện sự sợ hãi.

Năm đại thế lực ở ngoại môn có thiên tài xuất hiện lớp lớp, những người có thể tiến vào đó không ai không phải là người nổi bật.

Nhưng hiện giờ, Mục Long bị sáu mươi người như vậy vây đánh, hơn nữa hắn chỉ mới là Bích Cung cảnh tầng một, vậy mà có thể chiến đấu đến mức độ như vậy, trong lòng bọn họ sao có thể không sợ cho được?

Hơn nữa quy mô chiến đấu bên trong hội nhất định sẽ phát ra động tĩnh lớn, rất nhiều đệ tử ngoại môn đều đã tiến đến xem cuộc chiến, trong đó, có cả người của bốn đại thế lực khác.

Thấy được một màn như vậy, bọn họ cũng âm thầm kinh hãi.

“Lần này, có vẻ như hội Thiên Vũ đã đá phải ván sắt rồi. Mục Long kia rõ ràng là thiên tài chiến đấu trời sinh, chỉ mới là Bích Cung cảnh tầng 1 thôi đã có dũng khí ngàn quân thì mai sau nếu đạt tới cảnh giới như chúng ta, không biết sức chiến đấu sẽ mạnh đến mức nào?”

“Ta đã không thể chờ nổi muốn nhìn xem sau khi Giang Thiên Vũ xuất quan thấy cảnh đó sẽ có tâm trạng như thế nào?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.