Yêu Thần Thái Cổ Hắc Long

Chương 222



Chương 222

“Ngoại trừ mẫu thân của ta ra còn có Đan sư tỷ, nàng nói ta là con rồng Hàn Giang chân chính, bởi vậy khi bị phạt xuống Khổ Tịch Hàn Nhai vì ta cũng không hề oán hận, còn có Vân tiên tử cũng đang ở dưới Khổ Tịch Hàn Nhai kia; ta còn đồng ý với Viên Thiên Cương sẽ báo thù giúp gã, hơn nữa ta là thể Thiên Yêu, truyền thuyết về Yêu tộc kéo dài mãi mãi; ba tháng sau ta còn phải đánh một trận với Lâm Cảnh Thiên … Cho nên ta không thể dừng lại, ta phải tu hành, đột phá!”

Mục Long lau khô vết máu ở khóe miệng, ánh mắt càng trở nên chắc chắn, lại bắt đầu tấn công lần nữa.

“Mẫu thân, chờ con…”

“Vân tiên tử, Đan sư tỷ, các ngươi cũng chờ ta…”

Trong lòng hắn lần lượt hiện ra từng bóng người, ý niệm trong lòng dường như càng trở nên mạnh mẽ, đòn tấn công cũng càng thêm kinh khủng.

Bị thương hết lần này đến lần khác, nếu ngã xuống đất, kiểu gì hắn cũng sẽ giãy giụa đứng lên, đến cuối cùng thậm chí còn chẳng thèm lau vết máu ở khóe miệng, trong lòng của hắn chỉ có một mục đích, đó chính là đột phá.

Ở sâu trong Tụ Linh tháp, bóng dáng người đàn ông râu quai nón vẫn luôn ở đó, từ khi Mục Long bắt đầu bế quan, ông ta đã nhìn hắn chằm chằm, cũng tận mắt nhìn thấy toàn bộ quá trình tu hành của Mục Long, giờ phút này cuối cùng cũng thay đổi sắc mặt.

“Ý chí của hắn đúng kiên cường, vì đột phá, thậm chí có thể không để ý đến tính mạng, quả thực hiếm thấy…”

“Nghe nói lúc hắn đối mặt với Nguyên Vô Thiên, chẳng những không sợ, ngược lại còn đánh cược, điều này nói rõ hắn vô cùng khí phách can đảm; lấy Bích Cung tầng hai đánh bại trái tim Thất Sát ngưng tụ, truyền nhân Thất Sát thập phương huyền cung, có thể thấy được năng lực chiến đấu không hề tầm thường, bây giờ lại có nghị lực mạnh như vậy, kẻ này rất có thể chính là người mà ta vẫn luôn tìm kiếm…”

“Nhưng có vẻ bây giờ hắn đang gặp phiền toái, rốt cuộc ta có nên…”, ánh mắt người đàn ông râu quai nón xuyên qua từng tầng không gian, nhìn Mục Long, có chút do dự.

Bỗng nhiên, sắc mặt của ông ta biến đổi…

Đương nhiên Mục Long ở phía trước sẽ không biết được tất cả những điều này, hắn vẫn không ngừng tấn công, đột phá, điều này đã trở thành chấp niệm trong lòng hắn, thậm chí vì thế có thể trả giá bằng mạng sống của mình.

Khí tức trên người hắn vẫn vô cùng hỗn loạn, sinh ra dao động cực lớn, bên trong ánh mắt có hai ngọn lửa màu đen đang thiêu đốt…

Đây là dấu hiệu tẩu hỏa nhập ma.

“Long ca, mau dừng lại, nếu cứ tiếp tục như vậy, huynh sẽ không toàn mạng…”, Hoan Nhi vô cùng sốt ruột, vừa nói vừa khóc nức nở.

Nhưng mà nàng ta bất lực.

Từ những năm tháng dài đằng đẵng trước kia, nàng ta đã bắt đầu tìm kiếm thể Thiên Yêu, tìm khắp chư thiên vạn giới, lúc tìm được Mục Long, sức mạnh của tháp Yêu Thần đã bị tiêu hao hết.

Bây giờ nàng ta cũng chẳng còn sức để bước ra khỏi tháp Yêu Thần, sao có thể giúp đỡ Mục Long được?

“Long ca, xin lỗi, là Hoan Nhi vô dụng, Hoan Nhi không giúp được, huynh mau dừng lại đi, Hoan Nhi cầu xin huynh đó…”, trong tháp Yêu Thần, Hoan Nhi ngồi xổm trên mặt đất, nước mắt không ngừng trượt xuống từ má.

Trong những năm tháng dài vô tận kia, ngoại trừ hư không chuyển động loạn xạ thì chính là vũ trụ hỗn độn, nàng ta đến từ Thái Cổ, vượt qua con sông thời gian chỉ vì tìm kiếm một người.

Vào giây phút tìm được Mục Long, nàng ta đã hoàn thành sứ mệnh, đồng thời trái tim phủ bụi kia đã được mở ra, nàng ta cho rằng nàng ta sẽ không còn cô độc, nhưng bây giờ…


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.