Yêu Thần Thái Cổ Hắc Long

Chương 80



Chương 80

Mục Cửu Uyên mỉm cười nhìn Mục Long nói: “Long Nhi, mặc dù con tuổi còn nhỏ nhưng bốn năm mài giũa lại giúp con có thể nhìn thấu lòng người, chuyện này ông nội ngược lại muốn nghe nhận xét của con”, đối mặt với chuyện mưu phản thế này, Mục Cửu Uyên lúc này rõ ràng không hề sốt sắng.

“Trong nụ cười của ông không phải đã có đáp án rồi sao? Cha con phá bỏ phong ấn, lại hấp thu Tịnh Tuyết Vương Liên, hồi phục thần hồn, tu vi có lẽ cũng đã hồi phục được bảy tám phần rồi”, Mục Long nói rồi hai ông cháu lại nhìn nhau cười.

Về phần kế sách của Mục Long, Mục Cửu Uyên từ đầu đến cuối chưa từng hỏi qua, ông vô cùng yên tâm với tâm trí của Mục Long, biết quá nhiều ngược lại ngày mai sẽ càng dễ dàng bại lộ sơ hở.

Sáng sớm ngày hôm sau, mọi người tính toán khởi hành tới núi Vạn Quật sâu trong dãy Nghi Lăng.

Trước khi đi, mọi người trong Mục gia tới tiễn, trong đó đương nhiên cũng không thể thiếu được Đại trưởng lão và Mục Thiên Dao.

Sau khi ông ta đưa mắt nhìn theo Mục Cửu Uyên và Mục Long rời đi, dã tâm che giấu trong đáy lòng nhiều năm vào giây phút này không thể tiếp tục che giấu được nữa, hoàn toàn bộc lộ.

“Đi đi, chuyến đi này các người sẽ không còn đường quay về được nữa!”

“Mấy chục năm rồi, lão phu cuối cùng đã đợi được, trời của Mục gia này nên đổi thôi!”

“Từ nay về sau, ta, Mục Cửu Giang chính là chủ nhân mới của Mục gia này!”

Sâu trong dãy Nghi Lăng, độc trùng mãnh thú nhiều vô số kể, nhưng đi cùng với ba vị cao thủ Ngự Hồn cảnh, Mục Long cũng không lo lắng gì.

Suốt đường đi hắn chẳng nói năng gì, chỉ suy nghĩ về những việc tiếp theo.

Đêm qua, Mục Long đã hỏi qua Hắc Hoàng, cuối cùng cũng xác định được vua trong dãy Nghi Lăng mà nó nhắc đến chính là một con Kim Tinh Quỷ Viên, mà một nam một nữ đại chiến với Kim Tinh Quỷ Viên trước đó ắt hẳn cũng là hai người này.

Núi Vạn Quật từ xưa đến nay luôn là cấm địa của dãy Nghi Lăng, cho dù có tu sĩ tới đây rèn luyện cũng tuyệt đối không dám bước vào trong này, bằng không chính là tự tìm đến cái chết.

Hắc Hoàng từng nói với Mục Long, núi Vạn Quật là hang ổ của một vị yêu hồ từ thời viễn cổ, trong núi hang động đan xen lẫn nhau, không những có rất nhiều độc trùng mãnh thú mà còn tản phát ra một loại lực lượng quỷ dị, đến lực thần hồn cũng sẽ bị lạc trong đó. Chỉ có Yêu tộc dựa vào khứu giác nhạy bén để nhận biết mùi mới không bị lạc.

Nghe được Mục Long sắp tới núi Vạn Quật, Hắc Hoàng vốn định đi theo nhưng Mục Long không cho nó đi, cao thủ Ngự Hồn cảnh có thể dẫn hắn ngự không phi hành, tốc độ so với Hắc Hoàng phi nước đại cũng không kém là bao. Nó trấn thủ ở nhà càng dễ đánh lạc hướng Đại trưởng lão hơn.

Sau hai canh giờ, bốn người Mục Long cuối cùng đã tới sâu trong dãy núi Nghi Lăng.

Trước mặt bọn họ là một ngọn núi cao sừng sững hiểm trở, từ xa nhìn lại tổng thể núi có màu đen thui, bên trên không có một ngọn cây nào, nhìn trông cực kỳ vỡ nát, lỗ thủng dày đặc, động khẩu đen ngòm tựa như con mắt ma quỷ, khiến người ta trông mà da đầu tê rần.

Núi Vạn Quật còn âm trầm hiểm các hơn so với lời đồn nhiều.

“Ta đã cảm nhận được khí tức của con nghiệt súc đó rồi, nó ở ngay trong núi này!”, Thiên Âm chân nhân chỉ vào một hang động lớn nhất nói.

“Không sai, con yêu nghiệt này gian xảo giảo hoạt, để an toàn ta thấy nên để Mục gia chủ vào trong trước, đợi dụ được con nghiệt súc này ra ngoài, ta và sư huynh sẽ ở bên sườn đề phòng con nghiệt súc này đánh lén!”

Con ‘nghiệt súc’ mà bọn họ nhắc đến đương nhiên chính là Kim Tinh Quỷ Viên, cho dù Kim Tinh Quỷ Viên đó có bị trọng thương thì e là vẫn không dễ đối phó, bằng không hai người này cũng không kiêng dè như vậy.

Ý của bọn họ rõ ràng là muốn để Mục Cửu Uyên làm vật hi sinh.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.