Yêu Thần Thái Cổ Hắc Long

Chương 84



Chương 84

“Vừa nãy nó ra tay một kích đánh ta bị thương, cháu ta bị nó bắt đi rồi!”, Mục Cửu Uyên nghiến răng nói.

“Cái gì? Mục Long bị bắt đi rồi?”, Thiên Âm chân nhân đầu tiên là sững sờ sau đó ánh mắt lộ ra một tia mừng thầm.

“Nghe nói Kim Tinh Quỷ Viên thích ăn não người, hút tinh huyết người, Mục gia chủ, xin nén đau thương!”, trên mặt Thiên Âm chân nhân nào có ý an ủi người khác, rõ ràng là đang cười trên nỗi đau của người khác.

Đối với sự hung dữ của Kim Tinh Quỷ Viên, bọn họ đã biết quá rõ, cho dù bọn họ rơi vào nhanh vuốt của loài yêu thú này thì cũng lành ít dữ nhiều chứ đừng nói là Mục Long! Một tên võ giả Thoái Phàm cảnh nhỏ bé thực sự là không đủ để gã nhét kẽ răng.

Có điều, như vậy thì mục tiêu của bọn họ đã đạt được rồi, cuối cùng Mục Long đã chết trong tay của Kim Tinh Quỷ Viên.

“Đúng vậy, Mục gia chủ, xin hãy nén bi thương. Tiếp theo, việc đối phó với Kim Tinh Quỷ Viên quan trọng hơn. Nếu tốc độ của chúng ta nhanh hơn, có lẽ còn tìm được một phần thi thể của Mục Long, cho nên xin Mục gia chủ hãy đi trước dẫn đường”, Thiên Nguyệt chân nhân nhìn chằm chằm vào Mục Cửu Uyên, cười nói.

“Các…các ngươi…”, Mục Cửu Uyên tức giận đến nỗi cả người run lên.

“Hừ, dẫn đường thì dẫn đường, cháu trai ta phúc lớn mạng lớn, nhất định sẽ không chết”, Mục Cửu Uyên nói xong liền đi lên trước, tiến về phía yêu động.

Ông ta đột nhiên nhớ tới những lời hôm qua của Mục Long, muốn tiêu diệt hai người này, rõ ràng với thực lực của hai ông cháu bọn họ là chuyện không thể, cho nên chỉ còn một khả năng, mượn dao giết người.

Ông ta cẩn thận nhớ lại lời nói thầm trong màn tà mị kia, dường như có xen lẫn sự kinh ngạc và thán phục, Kim Tinh Quỷ Viên chỉ bắt Mục Long đi, chứ không hề trực tiếp giết chết hắn.

“Xem ra nó nhất định đã phát hiện được thứ gì đó trên người Long Nhi, nhưng con dao này quá sắc bén, không dễ khống chế chút nào”, trong lòng Mục Cửu Uyên thở dài, nhưng trên mặt ông ta vẫn lộ vẻ buồn bực và tức giận, không hề lộ ra chút manh mối nào.

Hai người phía sau cười khẩy chế nhạo.

“Lão già này ngây thơ thật đấy, tên Mục Long đó rơi vào tay Kim Tinh Quỷ Viên mà có thể sống sót mới là chuyện lạ!”

Ở giữa núi Vạn Quật, Mục Long bị ném lên trên một khối ngọc thạch khổng lồ lạnh lẽo, trước mặt hắn là một con Kim Tinh Quỷ Viên lớn bằng ngọn núi nhỏ.

Lúc này, Kim Tinh Quỷ Viên đang vô cùng kinh ngạc nhìn loài người trước mặt, hai con mắt màu vàng không ngừng chớp chớp.

“Loài người, lẽ nào ngươi không sợ sao?”, quả đấm to lớn của Kim Tinh Quỷ Viên đặt ở bên cạnh, chỉ cần gã muốn, bất cứ lúc nào cũng có thể đấm Mục Long thành thịt bằm.

“Tại sao ta phải sợ ngươi? Chỉ bởi vì nắm đấm của ngươi lớn hơn ta sao?”, lúc này Mục Long không còn sợ hãi quá độ nữa, lúc nãy hắn sợ Kim Tinh Quỷ Viên vừa gặp liền giết chết hắn, nhưng bây giờ hắn đã bị bắt đến hang động, rõ ràng là có lý do khác.

Kim Tinh Quỷ Viên này đã luyện hóa xương miệng, có thể nói được tiếng người, cộng thêm Viên tộc có bản tính lanh lợi, não bộ cũng phát triển không kém gì con người.

“Hả? Ngươi dám dùng loại giọng điệu này nói chuyện với bổn đại nhân, ta phải đấm nát ngươi!”

Trong phút chốc, sắc mặt của Kim Tinh Quỷ Viên thay đổi nhanh hơn cả lật sách, trong nháy mắt, một luồng sát khí khóa chặt Mục Long, đồng thời, cú đấm như sắt đó đánh thẳng vào đỉnh đầu hắn!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.