Yêu Thần Trọng Sinh Về Đô Thị

Chương 10: Sư phụ



Lý Thần Dương điều khiển Thánh Sử Doriana vung ra một cái chiêu cuối, thánh trượng thoát ly bàn tay của Doriana bay lên không trung, phát ra từng trận thánh huy rực rỡ bao phủ bốn tên anh hùng đội bạn, mà theo lấy thánh huy phủ xuống lượng máu của nàng ngay lập tức hồi đầy. Bất quá trong vòng vây năm tên anh hùng kẻ địch. Doriana không hề lui bước rút lui. Chỉ thấy nàng thu hồi thánh trượng, rồi điên cuồng đánh lên đầu anh hùng địch, tốc độ đánh của Doriana vô cùng khủng khiếp, chỉ mấy giây một tên anh hùng bạn đã mang theo ấm ức nằm xuống rồi. Mà bốn tên còn lại, kết cục không có gì thay đổi, toàn bộ đều nằm xuống theo đồng bạn của mình.

Thậm chí cho đến lúc nằm xuống, bọn họ cũng không biết rốt cuộc là đánh bọn họ là Thánh Sử Doriana hay là Bất Tử Doriana kèm theo bật hack Doriana nữa. Anh hùng hỗ trợ a, nàng lên một khung đồ của xạ thủ, mà vậy còn không đánh nổi. Cái khả năng di chuyển kia, cái Thuấn Di kia, cái góc cỏ kia, nàng thao tác thế nào mà lại chuẩn xác như vậy. Bọn họ muốn đánh nàng, đều sẽ huy động bốn năm người dí nàng, nhưng một lần đều như mọi lần, tất cả đều nằm sắp.

Càng oán hận hơn là, đám đồng đội của hắn, lại không hề xông lên. Nếu như bọn họ xông lên, bọn hắn chí ít còn có mạng ăn, bởi vì đám này rất là gà mờ, đầu trận liên tục lao đầu vào cho bọn hắn ăn mạng, khiến cho bọn hắn cảm giác vô cùng khoái chí. Ít nhất là cho đến khi cái thằng Lý Bạch gào khóc trên kênh chat rồi chạy luôn ra đường khác giết đám gà mờ, bọn hắn mới biết được bản thân mình đã vui vẻ quá sớm.

Ác quỷ, xuất hiện.

Thánh Sử Doriana chui vào một bụi cỏ, trong tầm nhìn chợt xuất hiện năm tên anh hùng đội bạn đi đến. Mà dường như bên kia phát hiện ra vị trí của nàng, lập tức bắn ra một kỹ năng.

Chỉ thấy Thánh Sử tùy ý di chuyển một bước nhỏ liền né được chiêu này, sau đó thong dong chạy ra khỏi bụi cỏ đi đến trước mặt năm người.

“Con mẹ nó, ta thao, kỹ năng này làm sao lại né được, what, hắn bật hack rồi, ta tố cáo aaa”

Tên vừa tung ra kỹ năng đau khổ gào lên, thấy Thánh Sử tiếp cận, liền trực tiếp lựa chọn, oanh oanh liệt liệt dùng một cái Thuấn Di phắn ra khỏi hàng, chạy luôn về cứ điểm của mình.

“Ta...”

“Người chơi Thần Vũ Trụ vừa giết chết Hành Gà Có Bí Kíp”

“Người chơi Thần Vũ Trụ vừa giết chết Chó Sói Vương, đặt được double kill”

“Người chơi Thần Vũ Trụ vừa giết chết Thái Dương Âm Độ C, đạt được triple kill”

]

“Người chơi Thần Vũ Trụ vừa giết chết Manh Manh Lão Đại, đạt được quadra kill, thật là thần thánh”

....

Người chơi IamTheGodCN đã thoát.

...

“Người chơi Thần Vũ Trụ vừa giết chết IamTheGodCN, đạt được penta kill, thật là không thể tin nổi, không thể tin nổi”

...

“Ta thao, hắn là bật hack a”

“Không thể nào, nếu hắn bật hack thì chúng ta cũng nhìn thấy chứ, làm sao có loại hack nào mà nhìn như không hack được”

“Ngươi nói có lý a, nếu như có loại hack này thì chẳng phải ta cũng có thể đi vô địch thế giới rồi sao! Ngươi nghĩ xem, hack lại như không hack, ta không có hack, ngươi không thấy ta hack, đoạt cúp, cái gì siêu thần thao tác, gặp ta đều phải nằm sắp muahaha”

Lý Thần Dương hai mắt mơ màng, cảm thấy trận đấu thật có chút quá là nhanh đi. Bất quá hành hạ tên Lý Bạch kia một hồi cảm giác cũng không quá tệ đâu a. Hắn thấy có chút đói liền đứng dậy muốn gọi đồ ăn. Vừa xoay đầu lại, liền nhìn thấy một đám thanh thiếu niên đứng sau lưng hắn, nhất thời nghi hoặc hỏi:

- Có chuyện gì a? Ta thiếu tiền các ngươi sao?

Nói xong, hắn còn nhe răng để lộ ra hàm răng trắng bóng.

“A, không không, vị tiểu ca này bọn ta chỉ là thấy ngươi chơi game quá hay nên đứng xem thôi.”

Lý Thần Dương gật gật đầu, liền động chân muốn đi, nói:

- Vậy ta có thể đi được chưa?

Bởi vì đám thanh thiếu niên này có đến 7-8 người, đứng một cái liền chặn hết lối ra của hắn, nên bất đắc dĩ hắn chỉ có thể mở miệng nhắc bọn họ tránh đường một tiếng.

Đột nhiên lúc này một thân ảnh bắn người lên, lập tức hai tay vung vẫy, gào thét:

- Tránh, tránh ta để sư phụ của ta đi qua.

Sau đó còn mặt mày nịnh nọt hướng Lý Thần Dương cười cười:

- Sư phụ.

Sư con mẹ nhà ngươi! Nhìn thằng nhóc lúc nảy nổi cơn thần kinh, Lý Thần Dương nhất thời buồn bực chửi một tiếng. Nhìn thấy đám người đã né ra một bên, hắn liền đi lên phòng, muốn gọi đồ ăn.

“A, sư phụ đi thong thả, ahaha”

Tên nhóc đứng xa vẫy tay, một bộ dáng sư phụ người mạnh giỏi à mạnh khỏe mà đi, tức thì khiến cho đám thanh thiếu niên chung quanh không khỏi khinh bỉ trắng mắt nhìn hắn, rồi lục tục tản ra. Tên nhóc không để ý ánh mắt của đám người kia, chỉ là bồi hồi ngồi trở lại ghế của mình. Đột nhiên lúc này hắn nhìn thấy màn hình bên cạnh vẫn chưa có tắt, mà bên trên vẫn là giao diện của Anh Hùng Liên Quân. Hai con mắt của hắn xoay vòng tròn, chợt cười tà một cái, hơi chòm người sang

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.